Phụ huynh cần giữ bình tĩnh khi trẻ bộc lộ sự ương ngạnh, không nghe lời
3.2 Đặt ra quy tắc rõ ràng
Việc đặt ra các nguyên tắc trong gia đình là điều không thể thiếu, nhưng điều quan trọng hơn cả là phải giải thích rõ ràng lý do đằng sau mỗi nguyên tắc đó.
Ví dụ, thay vì chỉ nói "Con phải dọn đồ chơi sau khi chơi xong", hãy giải thích: "Nếu con không dọn dẹp, cuối tuần mình sẽ không thể đi công viên. Lý do là vì phòng bừa bộn sẽ làm ảnh hưởng đến không gian chung của cả nhà, khiến mọi người không thoải mái".
Hình phạt cần được thiết kế sao cho mang tính giáo dục, đồng thời phù hợp với độ tuổi và tính cách của trẻ. Điều này giúp trẻ hiểu được mối liên hệ giữa hành động và hậu quả, từ đó hình thành ý thức tuân thủ kỷ luật.
3.3 Nói "nên" thay vì "không nên"
Thay vì liên tục đưa ra những mệnh lệnh phủ định như "không được" hay "không nên", vốn dễ gây ra phản ứng chống đối ở trẻ, đặc biệt là trong giai đoạn tâm lý bướng bỉnh, các bậc phụ huynh nên chuyển hướng sang sử dụng những lời khuyên mang tính xây dựng hơn.
Việc thay đổi từ ngữ, ví dụ như thay "không nên" bằng "nên", kết hợp với việc hướng dẫn cụ thể cách thực hiện đúng, sẽ giúp trẻ tiếp thu thông tin một cách dễ dàng hơn và cảm thấy được tôn trọng.
Ví dụ: Thay vì nói 'Con không được chơi game trên điện thoại nữa!', bố mẹ có thể thử nói 'Con nên dành thời gian đọc sách hoặc chơi trò chơi vận động ngoài trời, như vậy con sẽ học được nhiều điều mới và khỏe mạnh hơn'
3.4 Kiên nhẫn lắng nghe và tôn trọng các ý kiến của con
Trẻ em 7 tuổi đã bắt đầu xây dựng khả năng tư duy độc lập và khao khát thể hiện quan điểm cá nhân. Việc cha mẹ thể hiện sự kiên nhẫn lắng nghe, thay vì bác bỏ những ý kiến đó, sẽ tạo ra một môi trường an toàn để trẻ tự tin chia sẻ. Điều này không chỉ củng cố mối quan hệ giao tiếp trong gia đình, mà còn thắt chặt sự gắn bó giữa cha mẹ và con cái.
3.5 Không bao bọc quá mức
Bản năng bảo vệ con cái là điều tự nhiên ở các bậc phụ huynh, tuy nhiên, việc bao bọc trẻ quá kỹ lưỡng có thể dẫn đến sự thiếu hụt các kỹ năng tự lập cần thiết. Thay vì can thiệp vào mọi tình huống, cha mẹ nên tạo điều kiện cho trẻ tự mình đối mặt và chịu trách nhiệm với những hành động của mình.
Ví dụ, nếu trẻ quên mang theo đồ dùng học tập cần thiết đến trường, thay vì vội vàng mang đến cho con, hãy để con tự tìm cách giải quyết vấn đề, chẳng hạn như mượn bạn hoặc xin phép giáo viên. Điều này sẽ giúp trẻ học được cách tự xoay xở và rút kinh nghiệm từ những sai sót của mình
3.6 Phớt lờ đi những đòi hỏi không thoả đáng
Việc đáp ứng mọi yêu cầu của trẻ không phải là cách để nuôi dạy một đứa trẻ ngoan. Ngược lại, điều này có thể dẫn đến việc trẻ trở nên quen với sự nuông chiều. Khi không được thỏa mãn, trẻ có thể phản ứng bằng sự tức giận, quấy khóc hoặc la hét.
Do đó, khi trẻ đòi hỏi những điều không hợp lý, cha mẹ nên chọn cách không phản ứng để trẻ nhận ra rằng không phải mọi mong muốn đều có thể được đáp ứng.
3.7 Luôn khen ngợi và động viên con
Việc ghi nhận và tán thưởng những hành vi tích cực của trẻ, dù chỉ là những việc nhỏ nhặt, đóng vai trò then chốt trong quá trình nuôi dạy. Sự công nhận này giúp trẻ cảm thấy mình được trân trọng và yêu thương, từ đó tạo động lực để trẻ tiếp tục phát huy những hành động tốt.
Một phương pháp giáo dục hiệu quả là sự kết hợp hài hòa giữa việc khen ngợi và kỷ luật, giữa sự khích lệ và những lời nhắc nhở, nhằm định hướng trẻ đến những hành vi đúng đắn.