Hiệu ứng Dunning-Kruger được mô tả các cấp độ dựa trên mức độ tự tin và khả năng
Hiệu ứng Dunning-Kruger là một hiện tượng tâm lý mô tả sự đánh giá sai lệch của cá nhân về khả năng của chính mình trong một lĩnh vực nào đó. Hiệu ứng này được đặt tên theo hai nhà tâm lý học David Dunning và Justin Kruger, người đã nghiên cứu và công bố về hiện tượng này vào năm 1999. Hiệu ứng Dunning-Kruger được mô tả như sau: người có trình độ hoặc năng lực không cao trong một lĩnh vực nào đó có xu hướng đánh giá khả năng của mình cao hơn thực tế. [1]
Nguyên nhân của hiệu ứng Dunning-Kruger có thể đến từ việc thiếu kiến thức và kỹ năng tự đánh giá bản thân. Những người có ít kinh nghiệm hoặc không có đủ năng lực trong một lĩnh vực có thể không nhận ra họ thiếu những kiến thức hay kỹ năng cần thiết để đánh giá đúng khả năng của mình.
Theo đó, họ có xu hướng tự đánh giá quá cao về bản thân, dẫn đến sự tự mãn và không có động lực để học hỏi và cải thiện. Một ví dụ điển hình về hiệu ứng Dunning-Kruger là một vận động viên cờ vua không chuyên đánh giá quá cao kỹ năng của họ trong giải đấu cờ vua sắp tới so với những đối thủ có năng lực. [2]